Edit: Sabj
Ngày thứ hai, mới sáng sớm Diệp Hoa Ngâm đã bị gọi dậy, mở mắt ra phát hiện người gọi hắn lại là Minh Sơ.
Minh Sơ đã ăn mặc gọn gàng, ngồi ở trước giường Diệp Hoa Ngâm nhìn hắn khiến Diệp Hoa Ngâm hoảng sợ. Không đợi Diệp Hoa Ngâm mở miệng, Minh Sơ nhíu mày nói: “Tiểu ruồi bọ, ta có việc muốn con giúp đỡ.” Nói xong câu đó, nàng lôi Diệp Hoa Ngâm từ trên giường dậy, nhanh chóng giúp hắn mặc quần áo.
“Chuyện gì cơ?” Diệp Hoa Ngâm vừa để Minh Sơ mặc y phục cho hắn vừa hỏi. Minh Sơ mặc dù từ trước đến nay đều yêu thương đứa con trai này, nhưng tự mình mặc quần áo cho hắn thì là lần đầu tiên.
Minh Sơ không đáp, mãi cho đến lúc giúp Diệp Hoa Ngâm mặc quần áo xong nàng mới quay người hắn đối mặt với mình rồi nghiêm túc nói: “Tiểu ruồi bọ, mẹ con gặp nạn, con nhất định sẽ giúp đúng không?” Những lời này nàng nói vô cùng trịnh trọng khiến Diệp Hoa Ngâm ngây người ra một lúc. Sau đó Diệp Hoa Ngâm cũng vô cùng trịnh trọng gật đầu: “Tất nhiên.”
“Tốt.” Minh Sơ mỉm cười, đưa vật cầm trong tay nhét vào tay Diệp Hoa Ngâm: “Con giúp ta đem vật này giao cho cha con.”
Diệp Hoa Ngâm cúi đầu, trong tay là một khối ngọc bội, đúng là khối ngọc mà ngày trước Minh Sơ đưa cho Bạch Hoàng Chúc. Diệp Hoa Ngâm hoảng hốt: “Mẹ, mẹ lấy thứ này về từ bao giờ? Không phải nó vẫn ở trên người cha sao?”
“Con chỉ cần đưa thứ này cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-he-tuong-cong/2139012/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.