Edit: Sabj
Đồng tử Minh Sơ hơi co lại, lúc này nàng đã lùi đến chỗ cái bàn, cầm bút và sách trên bàn ném về phía Doanh Cơ, Doanh Cơ chỉ hừ lạnh một tiếng rồi phất tay áo lao vào trong phòng, tốc độ kia nhanh đến mức làm người có võ công không đến nỗi kém như Minh Sơ cũng không thể thấy rõ.
Doanh Cơ là đối thủ mạnh nhất mà Minh Sơ đối mặt trong nhiều năm qua, Kiền sứ giả vẫn còn kém rất xa.
Thấy đống bút sách mình ném bị Doanh Cơ dễ dàng gạt ra xa, Minh Sơ đột nhiên xoay người rút thanh kiếm trên tường, sau đó giơ kiếm đối diện với Doanh Cơ: “Năm đó ta thua ngươi, không nhất định lần này ta sẽ thua.”
“Có lẽ… chúng ta có thể thử một lần xem sao?” Trong giọng nói Doanh Cơ pha lẫn chút lười biếng, dải lụa mỏng trong tay nàng ta nhẹ nhàng nhảy múa giống như một con rắn đang kiếm mồi.
Minh Sơ cảnh giác nhìn dải lụa trong tay Doanh Cơ, nàng biết đó là vũ khí của Doanh Cơ, nhìn như mềm mại nhưng lại có thể lấy mạng người trong nháy mắt. Chưa đợi nàng mở miệng Doanh Cơ đã nói tiếp: “Năm đó mặc dù quét sạch Lãm Nguyệt cung nhưng chưa giết được tiểu nha đầu ngươi vẫn là cái xương trong họng ta, ngươi có biết không?”
Đôi môi vốn đang hé ra của Minh Sơ khép lại, thanh kiếm trong tay càng ngày càng bị nắm chặt, cho đến tận khi đầu ngón tay đâm vào da thịt gây ra đau đớn mới thôi.
Ánh mắt Doanh Cơ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-he-tuong-cong/2138989/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.