Edit: Sabj
“Của ta… ” Bạch Hoàng Chúc cúi đầu nói.
“Ta biết là của chàng, nếu không con chim kia cũng sẽ không đứng trên đầu chàng.” Minh Sơ híp mắt, tiếp tục hỏi: “Ta muốn hỏi thư đó là ai gửi cho chàng? Vì sao phải gửi cho chàng? Đã xảy ra chuyện gì?”
Bạch Hoàng Chúc ho nhẹ một tiếng, vừa nhìn Cảnh Ly vừa nhìn Minh Sơ nói: “Nàng xem đi.” Nói xong hắn lấy phong thư trên bàn đưa tới trước mặt Minh Sơ. Minh Sơ cúi đầu đọc, trên phong thư chỉ viết hai chữ to ngay ngắn nắn nót có thể thấy được dụng tâm của người viết.
Hai chữ to đó là: Quỷ Chúc.
“Là thư viết cho Quỷ Chúc?” Minh Sơ nhíu mày, trong lòng mặc dù kinh ngạc, nhưng vẫn nhanh chóng mở thư ra đọc.
Giấy viết thư rất mỏng, Minh Sơ nhận ra tờ giấy này không hề tầm thường, nàng ở Hồng Diệp trai nhiều năm, sao không thể nhìn ra đây là loại giấy chỉ phú thương ở Giang Nam mới có thể dùng. Nhưng phong thư này lại qua chim đại bàng gửi trực tiếp cho Bạch Hoàng Chúc mới là điều đáng kinh ngạc.
Minh Sơ nhìn nội dung trong thư, vẻ mặt trở nên phấn khích trong nháy mắt. Nàng ngước mắt vô cùng nghiêm túc nhìn Bạch Hoàng Chúc, xác nhận lại với hắn: “Người này, hắn muốn Quỷ Chúc đi giết… Bạch Hoàng Chúc?”
Những lời này nghe buồn cười cỡ nào, Quỷ Chúc chính là Bạch Hoàng Chúc, rõ ràng người kia không hề biết chuyện này.
Bạch Hoàng Chúc vô tội nói: “Trong thư viết như vậy mà.”
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-he-tuong-cong/2138988/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.