Edit: Sabj
“Thật không ngờ, Bạch đại thiếu gia vô dụng theo lời đồn lại là người cố chấp như vậy.” Bạch Hoàng Lân dần dần phản ứng kịp, hừ lạnh một tiếng rồi lại bày ra vẻ mặt thờ ơ. Dường như hắn không muốn kết thúc đơn giản như thế này, suy nghĩ một lát lại mở miệng: “Sao ta có thể để ngươi chết dễ dàng như vậy được?”
Bạch Hoàng Chúc không còn gì để nói nhìn hắn, thở dài một hơi rồi nói: “Ngươi còn muốn thế nào?” Tiểu thiếu gia Bạch gia mới là người cố chấp thì có, chơi đến bước này rồi mà vẫn còn muốn đùa tiếp. Bạch Hoàng Chúc kiên quyết không để hứng thú của tiểu đệ bị giảm bớt, vì thế tiếp tục diễn: “Ngươi muốn giết ta cũng được, nhưng ngươi đừng hòng dùng ta uy hiếp Bạch gia, cũng đừng hòng động đến những người khác.”
Những lời này vừa nói ra miệng, Bạch Hoàng Chúc mới phát hiện Bạch Hoàng Lân lại sững sờ trong giây lát.
Sự thật chứng minh Bạch Hoàng Lân quả nhiên là tên khẩu thị tâm phi, sau khi nghe những lời của Bạch Hoàng Chúc thì giật mình một lát mới khẽ nói: “Ngươi…” Trong phút giây này, Bạch Hoàng Chúc lại cảm thấy đệ đệ đang hơi kích động, ngay cả tay nắm kiếm cũng hơi run run.
Cùng lúc đó, bên ngoài vang lên tiếng bước chân hỗn độn, sau đó là giọng của quản gia Bạch Luyện: “Mọi người tìm ở phía này xem, nhìn xem trong phòng đó có người hay không.”
Bạch Hoàng Chúc nghe thấy thế thì thở phào nhẹ nhõm, có vẻ như người của Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-he-tuong-cong/2138985/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.