Cô không rơi xuống quá lâu.
Thật giống như một giấc mơ
Quái vật nhất quyết ôm ngang hông cô, còn cô cũng tuân theo bản năng sinh tồn, ôm chặt lấy cổ quái vật, để cho tay quái vật có đủ lực chống đỡ bọn họ.
Thêm sức nặng của cô, có lẽ quái vật có chút vất vả.
Nhưng con mồi chủ động phối hợp, vẫn giúp hắn bớt đi chút trở ngại, rất nhanh, tốc độ leo bám của hắn tăng cao.
Giản Ninh nhắm mắt, không muốn nhìn rừng rậm bên dưới, độ cao này khiến tim cô đập nhanh.
Cũng may là rất nhanh quái vật đã leo lên được một dốc núi.
Giản Ninh nới tay ra, có chút tuyệt vọng quan sát cảnh vật chung quanh.
Đây là một mảnh đất rất nhỏ, trên mặt dốc núi có mấy hòn đá lớn vuông vắn, trên mặt đất là lớp cỏ khô lộn xộn.
Chẳng lẽ đây chính là nơi sinh sống của quái vật?
Cô lại đến bên vách đá nhìn xuống, độ cao của dốc núi đại khái tương ứng với tòa nhà cao trên mười tầng.
Được rồi, cho dù quái vật có muốn ăn thịt cô, cô vẫn có thể chọn cách nhảy vực tự sát.
Giản Ninh đành tìm vui trong khổ mà nghĩ.
Quái vật cũng không thèm bận tâm đến Giản Ninh, hắn vẫn còn đang cẩn thận ngửi ngửi cái gì đó xung quanh mỏm núi. Cái đuôi đen dài sau lưng cảnh giác dựng thẳng lên, dường như đến tận khi chắc chắn rằng không có gì khác thường, cái đuôi mới mềm mại hạ xuống, lắc lư trái phải. .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-he-dai-luc/3275798/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.