Dạo gần đây cô cứ cảm thấy bụng bạ mình khó chịu, lại còn ngủ nhiều tính tình thay đổi một cách bất thường.
Ngồi vào bàn cơm, vợ chồng Trần lão gia cùng vợ chồng cô quay quần bên mâm cơm lớn.
"Yên Yên ăn thịt đi..." Trần phu nhân gắp thức ăn cho cô, bà cười cười.
Trần Tuân ngồi bên cạnh cũng rất phối hợp, chỉ một lát bát cơm của cô đã đầy ắp thức ăn.
Mí mắt cô giật giật, nói không nên lời lại ngại nói ra nên cong môi cười gượng gạo.
Híp mắt nhìn vợ mình, Trần Tuân cười nói:
"Em ăn đi, đều là món em thích không đó."
"Ăn no mới 'làm việc' được."
Hắn nói như thật, lại còn nhấn mạnh hai chữ 'làm việc' cho cô nghe.
Làm sao mà Quân Yên không nghe ra ý đồ đen tối trong đó cơ chứ. Chân ở dưới bàn âm thầm giẫm hắn một cái thật mạnh để cảnh cáo.
Trên mặt tươi cười liếc sang nhìn hắn, Quân Yên cũng gắp thức ăn cho hắn đầy ắp như bát cơm của mình rồi nhẹ giọng nói:
"Anh cũng ăn nhiều vào..."
"Dạo này anh làm việc cực khổ rồi, ăn đi." Cô nhướng mày với hắn.
Trán hắn lấm tấm mồ hôi, cú giẫm kia cô xuống tay thật độc ác, hắn nhịn đau đơn mà cười lại.
Đôi trẻ liếc mắt đưa tình ngay trước mặt người lớn mà không biết xấu hổ.
Trần phu nhân híp mắt gật đầu, dường như rất hài lòng rất thích thú với những chuyện của lớp trẻ.
Không nói nhiều nữa, Quân Yên mặc kệ hắn ăn cho xong phần của mình.
Cô còn công việc phải làm nữa, có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep/1722259/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.