"Trần tổng...thiếu phu nhân đang ở bệnh viện."
"Thiếu phu nhân nào?"
"Dạ? Vợ ngài chứ ai nữa."
Thư kí nhíu mày đáp lại câu hỏi của hắn. Lúc này đây Trần Tuân mới từ trong đống tài liệu ngẩng đầu lên, hắn bật dậy trên khuôn mặt hiện lên tia lo lắng.
Vợ hắn, Quân Yên chẳng phải đang đi cùng mẹ hắn làm việc sao?
Trần Tuân vội vàng cầm áo vest lên, thư kí thấy hắn vội vàng rời đi cũng hấp tấp chạy theo. Xe hơi đã được chuẩn bị sẵn ở trước cổng, Trần Tuân chỉ việc xuống là đi ngay.
"Alo mẹ à...con nghe nói Quân Yên đang ở bệnh viện, cô ấy sao vậy mẹ."
"Bị cướp?"
Nghe đến hai từ này mày rậm của hắn bất giác nhíu chặt lại với nhau, trong đôi mắt ẩn nhẫn lửa giận cùng sát khí đáng sợ.
Đến giọng nói của hắn nghe qua cũng thấy được bây giờ hắn tức giận như thế nào, Trần Tuân mím môi xong liền đáp:
"Con đến liền...mẹ chờ con một chút."
Chiếc xe hơi lao nhanh về phía trước chẳng mấy chốc mà dừng lại trước bệnh viện thành phố, hắn đi thẳng một đường theo sau là thư kí của hắn đang báo lại số phòng.
Cũng may Quân Yên không sao, chỉ bị trầy xước nhẹ chỉ cần băng bó một lúc là xong, nhưng Trần phu nhân một mực muốn cô ở lại bệnh viện quan sát bà mới an tâm được.
Kể ra cũng thật xui xẻo, Trần phu nhân và Quân Yên trên đường từ nhà đến cửa hàng thì chẳng bị gì đến lúc vừa bước xuống xe lại gặp cướp.
Lúc ấy Quân Yên không nghĩ ngợi nhiều, một thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep/1722245/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.