"Anh xin thề!"
"..."
Cô tin mà, cô có bảo là không tin đâu, lại còn giơ tay lên xin thề.
Nếu có xảy ra chuyện gì rồi cũng chẳng sao, cô chỉ cảm thấy khó chịu khi thấy bức ảnh kia thôi, dù sao bọn họ cũng là vợ chồng với nhau.
Đặt tay mình lên cánh tay đang giơ lên cao kia, cô kéo tay hắn xuống lần đầu tiên chủ động cầm tay hắn, hai má cô đỏ ửng có chút xấu hổ. Như thay lời muốn nói, cô cầm tay hắn lên vuốt ve an ủi.
Trên khuôn mặt kia cũng vì thế mà với đi sự lo lắng, khẩn trương.
Trần Tuân không biết nên diễn tả tâm trạng bây giờ của mình như thế nào, chỉ cảm thấy nhẹ nhỏm hẵn đi, bởi vì cô tin tưởng hắn.
Hai người chỉ qua vài lời nói hành động vậy là hiểu nhau, có lẽ tận sâu trong lòng họ có đồng cảm có cảm xúc với nhau cho nên mới chấp nhận tin tưởng nhau, hay sợ đối phương hiểu lầm.
"Trước mắt dự án kia của Lão An khoan hãy đụng tới."
"Vâng."
"Còn chuyện bức ảnh kia..." Trần Tuân ngừng lại, nghĩ một lúc mới nói.
"Đi điều tra cụ thể, chắc chắn sau lưng An Thảo còn có người chống lưng."
A Dương cùng Trần Tuân người đứng kẻ ngồi trong phòng đọc sách. Sau khi nhận được lệnh từ cậu chủ liền gật đầu lập tức đi điều tra cụ thể.
Trong căn phòng chỉ có một ngọn đèn được mở, ánh sáng lờ mờ khiến cho dáng vẻ đăm chiêu, trầm lặng của Trần Tuân có chút cô tịch, u buồn.
Thế giới của hắn, dù sao cũng chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep/164390/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.