"..."
Tất nhiên là KHÔNG rồi!
Quân Yên cho dù đuối sức nhưng vẫn đẩy hắn ra, thoát khỏi vòng tay hắn cô sẽ cảm thấy an toàn hơn.
Nhưng làm gì có chuyện đó, Trần Tuân bây giờ chỉ muốn hôn cô thêm một lần nữa. Trước sự vùng vẫy chống cự của cô, hắn vẫn bình tĩnh hỏi.
"Không thể sao?"
"..."
Đừng có chai mặt, được không?
Trong lòng cô không ngừng gào thét, mắt trừng trừng nhìn hắn, chỉ tiết hắn không nhìn được, chỉ hành động mà thôi.
Khóc không ra nước mắt mà!
Trần Tuân trong lòng vui vẻ, trên môi treo nụ cười mờ ám, đôi mắt kia sâu thẳm không thấy đáy.
Quân Yên bị hắn giữ chặt, cố thoát ra nhưng hoàn toàn không được. Sức lực vốn đã yếu nay vùng vẫy một hồi liền đuối đi, cô cuối cùng cũng ngừng lại, mặc kệ số phận.
Hai tay đặt trước ngực hắn, da thịt Trần Tuân nóng bỏng chiếc áo sơ mi nửa hở nửa kín khiến hắn càng thêm dụ hoặc, cuốn hút.
Ôi, thần linh ơi!
Cô...cô chịu không nổi trước cái thân hình đầy nam tính này!
Mặt Quân Yên đần ra, đôi mắt lại một lần nữa bị hình ảnh đẹp đẽ đầy nam tính kia thu hút.
Bên tai vang lên giọng nói của hắn, dụ hoặc cô vào vòng xoáy của dục vọng.
"Quân Yên...hôn thêm một lần nhé?"
"Được không em?"
Mẹ nó, được tất nhiên là được!
Đó là người khác nói chứ Quân Yên giờ này có nghe được gì đâu cứ ngờ nghệch mơ hồ không tìm được lối ra.
Tư thế ép sát của hai người đầy mờ ám, quần áo xộc xệch, vừa nhìn liền biết giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-ghep/164388/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.