Khoảng cách từ chân cột lên đến đỉnh cũng phải đến mấy chục trượng, nếu không có khả năng khinh công tốt thì chắc chắn chỉ còn nước bám cột trèo lên mà thôi. Mà nếu làm như vậy thì ắt hẳn sẽ không đáp ứng được tiêu chí phải thật tao nhã ban đầu.
Thế nhưng cho dù khinh công có tốt đến mấy, nếu không có đà thì cũng rất khó để có thể một cú giậm chân mà lên được đến đỉnh cột, thế nên ở bên cạnh cột chính cũng đã được tinh tế sắp đặt thêm những cây cột khác có độ cao khác nhau, thứ tự từ thấp đến cao.
Nàng đoán rằng nếu bằng vào thân pháp Đạp Vân Bộ trong Tiêu Dao kiếm phổ của nàng, chắc chắn chỉ cần ba bước nhảy là có thể lên được đến đỉnh cột dễ dàng mà không tốn chút sức lực nào.
Thế nhưng bây giờ người đứng trước những cây cột đó không phải nàng, mà là Lục Lâm Nguyên từ trước đến nay chưa hề hiển lộ thực lực cùng với vị Vũ Mặc công tử thâm tàng bất lộ kia.
Cho dù ngoài miệng nàng nói rằng nàng tin tưởng Lục Lâm Nguyên có thể thành công mà lên được đến đỉnh cột, thế nhưng trong lòng không ít thì nhiều cũng có một chút bất an.
Nguyên lai cũng bởi vì những điều nàng biết về Lục Lâm Nguyên vẫn còn rất lờ mờ. Nàng chỉ biết rằng về khoản y thuật thì Lục Lâm Nguyên có thể được coi là một trong những người tài giỏi nhất Đại Trần Quốc, thế nhưng về khoản võ công của y thì nàng mù tịt, chẳng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-chi-do/2593579/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.