Sau một hồi hàn huyên tâm sự lại chuyện xưa, Lý Hiên biết rằng chuyến này đi có thể nói trắng ra là tốn công vô ích rồi, thế nhưng y vẫn bịn rịn chẳng nỡ chia xa với người bằng hữu đã lâu không gặp này.
Y cứ lừng khừng mãi ở cửa y quán, nôn nao hỏi Lục Lâm Nguyên:
“Lục đệ, nếu lão đại biết được ý định muốn rút khỏi tông môn của đệ, ta sợ rằng y sẽ gây khó khăn cho đệ. Mà đệ nơi đây một thân một mình thì phải chống đỡ thế nào bây giờ?”
Lục Lâm Nguyên cười nói:
“Lý huynh không cần phải quá lo lắng. Thuyền đi tới đầu cầu ắt sẽ thẳng, trước nay mọi khó khăn ta đều đã quen tự mình vượt qua, huống hồ giờ đây ta cũng không chỉ còn có một mình nữa rồi.”
“Phải rồi, ta quên mất. Lục đệ cơ trí hơn người, nhất định sẽ tìm được đường lui cho mình.”
Lý Hiên xoa đầu cười đáp lại. Lục Lâm Nguyên trước khi chia xa còn đưa cho y thêm mấy viên đan dược tăng cường nội công, sau đó cẩn thận dặn dò:
“Phiền Lý huynh giữ kín với lão đại về chuyện nương tử của đệ, đệ không muốn nàng phải gặp nguy hiểm.”
Sau khi bóng lưng anh tuấn kia dần khuất, Lục Lâm Nguyên mới thở dài mấy hơi rồi vội vàng chạy đi tìm nàng với Tiểu Bắc.
Hai con người này, chẳng thể nào khiến người khác yên lòng được mà.
“Tiểu tỷ tỷ, tại sao tỷ lại giấu đệ, tại sao ngay từ đầu tỷ không nói với đệ rằng tỷ yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/manh-chi-do/2593574/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.