Tôn Lạc Anh bối rối khua tay múa chân lung tung, nàng chợt nhớ lại hình tượng của bản thân là nữ đế hốc hách tùỳ tiện. Đã đồng ý thì sao chứ? Cũng giống như những chuyện lần trước, thích đổi ý lúc nào thì đổi, sao lại phải sợ ai.
Nàng ta "e hèm" một tiếng, chuẩn bị vào vai. Lời nói đã chạy đến môi, không ngờ lại bị hành động của Đoàn Nhạc Trì chặn lại. Hắn ta vậy mà quay sang...chúc mừng?
"Mai tiểu thư và Chu công tử quả thật xứng đôi vừa lứa, trời sinh một cặp. Hỉ sự lần này đúng là đáng mừng, bệ hạ và ta tuy quốc sự bận rộn nhưng nhất định sẽ gửi quà cưới đến."
Sau khi Mai Thực Văn rời đi, bọn họ dường như im lặng rất lâu, rất lâu. Cuối cùng Đoàn Nhạc Trì vẫn phải nói trước.
"Bệ hạ, người cố tình gọi lễ bộ đến đây nói những lời này cho ta nghe sao?"
Điên à? Mấy chuyện sống chết kiểu này giấu còn không kịp ai lại dám bày ra trước mặt cho ngươi xem. Nhất là cái tên mặt lạnh thù dai như Đoàn Nhạc Trì không khéo sẽ dùng chuyện này khiến nàng cắn rứt lương tâm cả đời mất.
Tôn Lạc Anh quay đi, mãi một lúc sau mới cất tiếng the thé.
"Xin lỗi. Là trẫm có lỗi với ngươi. Nhưng trẫm thật sự không phải gọi lễ bộ đến để chọc tức ngươi đâu. Lúc nãy trẫm còn định..."
"Người còn định? Còn định cái gì? Muốn bọn họ hủỷ hôn à?" - Hắn cắt lời nàng.
"Bị đoán trúng rồi, thật sự là định ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thu-tinh-yeu-khon-kiep-cua-nguoi-cut-di-/3746934/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.