Sáng sớm thức dậy Tôn Lạc Anh thấy mình đang nằm trên long sàn, bên cạnh cũng không có ai. Tâm trí nàng lang thang về ký ức đêm qua, về những câu chuyện thú vị mà Tác Na Thuy. Hằng kể. Ngón tay thon dài khẽ chạm lên mi mắt, lần đầu tiên trong đời nàng lại cảm thấy đôi mắt mình đặc biệt đến vậy, ít nhất là không theo nghĩa tiêu cực.
Tiếng rèm ngọc va vào nhau lao xao, một vị cô cô đứng tuổi bước vào thỉnh an.
"Bệ hạ, người tỉnh rồi."
Người này dáng dấp thanh mảnh, khuôn mặt phúc hậu, Tôn Lạc Anh chưa từng thấy qua. Nàng ngồi dậy để bà hầu hạ rửa mặt.
"Ngươi là người đến từ cung nào?"
Vị cô cô này trông có vẻ là người lớn tuổi trong cung, hẳn là đến từ cung của vị nương nương nào đó trước kia. Từ sau tai nạn năm đó, các phi tần đều phải tuẫn táng theo tiên đế, những cô cô thân cận ở các cung cũng đến nơi khác làm việc.
"Bẩm bệ hạ, nô tỳ là Thải Phương, trước kia hầu hạ bên cạnh Ngọc quý phi. Sau khi quý phi trở về bên tiên đế, nô tỳ được sắp xếp quản lý cung nữ ở thư phòng của Nguyệt Phương điện." - Bà vừa nói vừa lau miệng cho nàng.
"Ngọc quý phi...Có phải là người tên...?"
"Dạ, là Lâm My Nhiên của hộ bộ thượng thư."
Ngọc quý phi, Ngọc quý phi. Tôn Lạc Anh lẩm bẩm cái tên này trong miệng vài lần, không hiểu sao cảm thấy có chút quen thuộc nhưng lại không nhớ ra nổi. Nàng nghĩ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thu-tinh-yeu-khon-kiep-cua-nguoi-cut-di-/3744687/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.