Trần Tiểu Thái rời giường liền phát hiện đồ ăn nóng hổi trong nồi, Trần Tiểu Thái ăn một miếng bánh trứng, tức khắc kinh sợ.
Bánh đại ca làm so với bánh Lục Lâm thật là kém quá xa, Trần Tiểu Thái lại lần nữa kinh ngạc trước bản lĩnh nấu cơm của Lục Lâm.
Trần Tiểu Mạch giương miệng, kéo kéo quần Trần Tiểu Thái.
Trần Tiểu Thái nhìn đệ đệ, phân nửa cái bánh cho Trần Tiểu Mạch.
Trần Tiểu Mạch nhận bánh, gặm cái liền sạch sẽ, lại đưa mắt trông mong nhìn Trần Tiểu Thái, hiển nhiên còn chưa đã thèm......
Trần Tiểu Thái thở dài, lại đem nửa cái bánh của mình chia cho đệ đệ một ít.
Trần Tiểu Thái nhìn Trần Tiểu Mạch, cảm thấy đệ đệ hình như béo lên một chút.
Trần Tiểu Thái có chút cổ quái bĩu môi, bỗng nhiên cảm thấy sau khi Lục Lâm vào nhà, thức ăn trong nhà liền tốt hơn rất nhiều.
Trần Tiểu Thái ăn một miếng bánh, cảm thấy bánh này hẳn là có trứng gà.
Trần Tiểu Thái vẫn luôn cảm thấy Lục Lâm là đồ phá của, sợ cái tên này vào cửa rồi chỉ biết ăn không ngồi rồi, nhưng thực tế đồ ăn lại càng ăn càng nhiều, với tình huống như thế, Trần Tiểu Thái cũng không thể quở trách Lục Lâm phá của.
Lục Lâm hơi hơi nghiêng đầu, nhìn Trần Tiểu Mễ, thầm nghĩ: Thể lực thật tốt a! Hắn so với y thật đúng là một phế vật a!.
Lại đi hơn nửa canh giờ, Lục Lâm cảm thấy cả người đều thoát lực, cuối cùng cũng tới nơi.
Trần Tiểu Mễ quen cửa quen nẻo đi tới cửa sau của một nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-quay-ban-qua-vat-xuyen-den-co-dai/2846931/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.