Đám người Trần Tiểu Mễ đã chạy lên chợ từ rất sớm, chiếm được một cái vị trí không tồi.
Ngày thường muốn chiếm được một vị trí trong chợ thì phải giao phí, bất quá, hôm nay tương đối đối đặc biệt, ai tới trước thì chính là của người đó.
Trên đường đã có rất nhiều người, có không ít quầy hàng đã được bày ra, có bán đèn, có bán rượu, có bán kẹo hồ lô, có bán sọt tre, có bán vải bố...... Đủ loại, cái gì cần có đều có.
Lục Lâm trải một tấm vải bố lên mặt đất, để lên ba hàng bao tay.
"Loại này ba trăm văn một đôi."
"Loại này năm trăm văn một đôi."
"Loại này hai lượng bạc một đôi."
............
Trần Tiểu Thái nhìn Lục Lâm, nói: "Hai lượng bạc lận sao?"
Lục Lâm gật gật đầu, nói: "Đúng vậy!"
Trần Tiểu Thái chớp chớp mắt, nói: "Hai lượng bạc có thể mua khá nhiều gạo a! Một đôi bao tay cư nhiên bán mắc như vậy." Ba trăm văn cũng đã rất mắc rồi a!
"Đây là lông cáo, rất khó kiếm." Hồ ly này là do Trần Tiểu Mễ bắt được lúc vào đông, một ít đại quan, quý nhân trong trấn thích nhất là dùng da hồ ly làm thành áo choàng. Tương đối đáng tiếc chính là lúc Trần Tiểu Mễ bắt được con hồ ly kia, nó đã rơi vào bẫy rập, da rách nhiều chỗ, Lục Lâm liền đưa cho Thẩm a bà làm thành bao tay lông cáo.
"Tiểu Thái, Tiểu Mạch, lát nữa các ngươi phải ra sức rao bán a! Nếu như bán được nhiều, liền mua bánh ngọt cho các ngươi ăn." Lục Lâm nói.
Da mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-quay-ban-qua-vat-xuyen-den-co-dai/2846037/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.