Chiếc giường trúc này là Bảo Lâm kêu cha mình làm giúp qua thư. Cô đã định chờ buổi tối ăn cơm xong, lúc muốn đi ngủ hay nghỉ ngơi sẽ dọn cái giường này đến phòng khách nhà mình, dù sao chiếc giường trúc này rất nhẹ. Bảo Lâm vừa mới đưa tay ra nhấc thử, tuy có chút nặng, nhưng mà còn có cha cô mà!
Sáng mai ra khỏi giường cô sẽ dọn cái giường này về nhà bên phòng thứ 2, tuy rằng như vậy thì việc đi lại mỗi ngày có chút phiền phức, nhưng mà vốn dĩ Bảo Lâm cũng không định ngủ lâu dài ở phòng khách. Chờ hai chị em kia về Lý gia, đương nhiên cô sẽ chuyển cái giường của hai chị em kia đã ngủ ra rửa sạch rồi phơi một hai ngày. Cuối cùng mới trải chăn đệm của mình lên, trở về quỹ đạo cũ.
Lúc đấy giường trúc cũng sẽ không bị bỏ đi, nó đều có chỗ dùng cả. Trong tiết trời mùa hè thu nóng bức, giữa trưa nắng, giường trúc này sẽ được chuyển đến dưới tán cây hoặc là mái hiên, đến lúc đó có thể nằm hóng mát.
Dù sao thì vào khoảng thời gian đấy trong phòng ngủ thật sự rất oi bức, ngoài một cái cửa ra vào thì trên tường cũng chỉ còn một cái cửa sổ nhỏ, gió không thể thổi vào, thật sự làm người ta không thể chịu được. Ở ngoài thật tốt, gió ở bốn phương tám hướng thổi tới vù vù khiến người ta sảng khoái.
Nhìn qua cái giường trúc này, Bảo Lâm rất yên lòng, cuối cùng cũng không phải lo lắng buổi tối mình sẽ ngủ ở đâu.
Bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-toi-thap-nien-50/1026571/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.