Khoảng 0 giờ rạng sáng ngày hôm sau, Bảo Lâm sau khi đã nằm cứng đơ hơn một tiếng đồng hồ, cô từ từ đứng dậy một cách thận trọng và chậm rãi.
Khi xuống giường, cô không mang giày mà chỉ xách nó trên tay, sau đó lặng lẽ bước ra cửa sau.
Trước đó Bảo Lâm giả vờ ra ngoài đi vệ sinh, khi quay lại cô chỉ nhẹ nhàng đóng cửa sau lại chứ không cài chốt, thế nên bây giờ cô muốn lặng lẽ mở cửa sau, thuận lợi trốn ra ngoài mà không bị ai phát hiện.
Mười mấy phút sau, Bảo Lâm ngồi xổm trên bãi cỏ đối diện nhà cô, sau khi đảm bảo rằng không có ai bước ra cô mới cẩn thận đi đến rừng hoa đào ở Hậu Sơn.
Suốt dọc đường cô đi rồi lại dừng, nấp chỗ này trốn chỗ kia, sợ rằng ngộ nhỡ có người theo dõi cô giống như ở trong phim, nhưng thật may mắn là không có ai đi theo cô cả.
Đến rừng Đào Hoa, Bảo Lâm từ không gian lấy ra pin sạc dự phòng nhỏ của mình, nhấn nút trên đó hai lần sau đó bật đèn và cẩn thận đi vào trong.
Pin sạc dự phòng lấy ở ký túc xá của cô, hồi còn học cấp 2 cô đã mang theo nó để dùng. Do nguồn điện không nhiều nên chỉ đủ sạc điện thoại một lần, sau này vì chê nguồn điện quá yếu cô đã thay thế nó bằng một cái khác, còn cái này cô không nỡ vứt đi mà cứ luôn giữ nó bên người.
Đã nhiều năm như vậy rồi, Bảo Lâm cũng tích góp được năm cục sạc dự phòng, đó đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-toi-thap-nien-50/1026560/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.