Hộp gỗ
Khi đi ngang qua đống gỗ nội thất, Bảo Lâm cẩn thận nhìn kĩ, thấy rằng bề ngoài tuy có hơi rách nát, không đẹp mắt, nhưng khi kiểm tra kỹ hơn thì thấy chất lượng gỗ rất tốt.
Hơn nữa nếu để ý kỹ thì có thể thấy được một số đồ đạc vẫn còn sót lại, nhưng không biết là của ai, sao lại bị đập rồi vứt vào trạm phế liệu.
"Con gái, sao không đi nữa vậy? " Vương Kiến Đảng đang đi phía trước đột nhiên thấy Bảo Lâm không đi nữa, nên tò mò hỏi.
Bảo Lâm lật tức khôi phục tinh thần "Cha, con không sao"
Nói xong cô siết chặt chiếc giỏ trên lưng đi về phía cha của mình, khi đi ngang qua đống đồ rách nát chất lượng tốt, cô chợt nhìn thấy có một hộp gỗ đen cỡ lòng bàn tay, hình vuông, có một số hoa văn ở các góc, hình dáng rất đơn giản và trang nhã.
Bảo Lâm ngồi xuống nhặt lên, trên góc hộp có vết xước, màu sơn cũng bị xước, lộ ra màu gỗ ở bên trong, trông có vẻ hơi luộm thuộm.
Cầm lên ngược lại có hơi nặng tay, có hai vòng gỗ đồng nhất nằm ở bên ngoài cùng, chỗ bên trái của đỉnh hộp gỗ, chỉ cần kéo qua bên phải là có thể mở hộp, bên trong không có gì, cầm nó lên lật trái lật phải, Bảo Lâm càng ngày càng thấy thích nó.
Hiện giờ trong phòng của Bảo Lâm cũng không có hộp đựng đồ của riêng mình, không nghĩ tới hôm nay tới đây lại gặp được một cái, lại còn là thứ mà Bảo Lâm thích.
Đến lúc đó có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-toi-thap-nien-50/1026541/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.