Sáng sớm, có tiếng đùng đùng vang lên không dứt, Bảo Lâm ngủ không được, liền mở mắt ra, đứng dậy mặc quần áo.
"Nương, nương làm gì vậy? Thật ầm ĩ, vất vả lắm mới được ngủ ngon." Bảo Lâm dụi dụi khóe mắt đang buồn ngủ.
"Là đại bá mẫu của con đang giặt quần áo ở đó, đừng để ý đến nàng ta, coi như không thấy đi, miễn cho nàng âm dương quái khí, nói ra những chuyện khó nghe " Tô Hồng Anh lấy giẻ lau bàn nói " đúng rồi, trong nồi có để lại nước nóng để con rửa mặt, nhớ dùng nhé!”
" Vâng, con biết rồi ạ" Bảo Lâm trả lời sau đó đi ra khỏi cửa, liền nhìn thấy đại bá mẫu Lý Đào, đang dùng thùng hứng nước mưa, để giặt quần áo, ở dưới mái hiên, giặt quần áo mà hai hôm trước, cho một nhà bốn người thay ra.
Khi đi qua chỗ của đại bá mẫu, Bảo Lâm đi đặc biệt chú ý, cẩn thận để nàng không nóng mắt, rồi đi sinh sự.
Mấy ngày trước, nghe nói nương của đại bá mẫu Lý Đào bị bệnh, đại bá mẫu liền đi tới nhà nương nàng ở phía tây thôn, cùng trẻ con ở đó dọn dẹp nhà cửa, làm ruộng..., đến khi tới giờ cơm tối mới về, vậy mà hôm nay , ban ngày ban mặt mà vẫn còn ở nhà .
À , đúng rồi, hôm nay trời mưa, không ra ngoài làm việc được, vậy còn tới đó phụ giúp cái gì, nương nàng tự nhiên cũng không sao.
" Đại bá mẫu, giặt quần áo ạ " Bảo Lâm biết đại bá mẫu chướng mắt nàng ,nhưng vẫn cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-toi-thap-nien-50/1026536/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.