Lúc nghỉ trưa, Bảo Lâm cầm xẻng đi ra khỏi cổng ,đi về phía sau núi .
Vào mùa xuân, ở hai bên vệ đường thôn thượng Hà nắng vàng rực rỡ, muôn hoa khoe sắc , đẹp không thể tả.
Mặc dù đã ở đây nhiều năm, cũng nhìn rất nhiều năm , nhưng Bảo Lâm vẫn bị phong cảnh trước mắt làm cho kinh ngạc.
Bảo Lâm nhanh chân , bước đến rừng hoa đào với tâm trạng vui vẻ, bỏ chiếc sọt xuống, ngửi ngửi , mùi này, ừm, thật là thơm .
Rừng hoa đào ở thôn thượng Hà rất rộng, có tới năm mươi hay sáu mươi cây đào lớn nhỏ khác nhau , nghe nói trước kia là có người trồng , nhưng lại không biết là ai .
Mọi thứ bây giờ ,đều thúc đẩy chủ nghĩa cộng sản , những mảnh rừng hoa đào này ,bây giờ là tài sản chung của đại đội.
Hàng năm, khi số lượng lớn đào chín, đại đội sẽ cùng mọi người đi hái , bán cho các trạm thu mua *, đối với những trái đào chưa chín, hoặc chín quá mềm, các thành viên trong đội có thể lấy công điểm mua về nếm thử .
* Trạm thu mua hay còn gọi là cung tiêu xã.
Vì vậy, mọi năm lúc đào chín, lũ trẻ trong thôn đều rất vui vẻ, bởi vì chúng biết sẽ có những quả đào ngon để ăn.
Bảo Lâm đung đưa cành cây, một lúc sau , chiếc sọt được dựng đứng dưới cành cây, phủ đầy hoa đào.
Nhìn những cánh hoa trong sọt, Bảo Lâm không khỏi nở nụ cười , lấy ra chiếc khăn rất mỏng đã giặt từ trong túi áo ra ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-toi-thap-nien-50/1026535/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.