“Hả?” Mười giờ tối, Ngôn Diễm Yên tan làm, cậu đột nhiên nhìn thấy người đã rời đi rất lâu trước – Cố Thần đang đứng dựa vào cửa xe, liền chào hỏi.
“ A, xin chào, Cố tiên sinh… ngài là… muốn tìm San tỷ ư?” Ngôn Diễm Yên trong đầu nghĩ là Cố Thần đã bị nữ nhân đi cùng hắn ngày đó bỏ rơi ( thư ký kia),cho nên chuẩn bị tìm Dư San làm bạn gái.
“… Ách, không phải, ta tới để tìm cậu a.” Cố Thần có chút quýnh lên, đứa bé này sao lại nghĩ hắn tới để tìm nhân viên của hắn, a, từ ý nghĩa mà nói thì hắn đúng là đến tìm nhân viên của hắn, nhưng mà cậu lại không biết hắn là ông chủ của cậu mà thôi.
“ Tìm ta?” Ngôn Diễm Yên đi đến trước mặt hắn “ Có việc gì cần ta giúp sao? Hay là ngài… muốn mua hoa?”
Nói đến đây hai mắt Ngôn Diễm Yên không khỏi sáng lên, đúng lúc hoa trong nhà và không gian càng ngày càng nhiều, có thể thuận tiện hái một ít để bán. Cậu có thể thấy thật nhiều nhân dân tệ sắp tới tay a.
Hơn nữa nếu như vị Cố tiên sinh này thật sự muốn mua hoa, không phải tặng Dư San thì còn tặng ai?
“ A… không sai, đúng vậy.” Cố Thần nhìn đôi mắt sáng long lanh của Ngôn Diễm Yên liền vô thức gật đầu, sau đó lại cuống lên, hắn tìm cậu không phải để mua hoa a…
“ Vậy Cố tiên sinh có muốn tự mình xem các loại hoa không? Gần đây ta tự mình trồng được mấy loại a, ta không mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-song-lai/757016/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.