Vào nhà giữa của Nhị Tiến viện, ngồi ở chính đường, nhìn tiểu Nam dẫn ba người vào trong sân, Thước Nhạc dùng tay gõ gõ mặt bàn, suy nghĩ về chuyện này.
“Viện trưởng Thước, xin phép tự giới thiệu một chút, tôi gọi Trương Thỉ, đây là Phương Cường, còn đây là Tôn Hạo, Cục đặc vụ phái chúng tôi tới bảo vệ ngài. Ngài xem tứ hợp viện của ngài có diện tích lớn như vậy, có phải nên thiết lập một vài thiết bị bảo vệ?” Trương Thỉ chính là người đàn ông lớn tuổi kia.
Thước Nhạc híp mắt, “À, thiết bị bảo vệ? Trong cục hạ lệnh như vậy sao?”
Trương Thỉ giơ tay lên đầu nói, “Không, làm người bảo vệ cho ngài, chúng tôi cần có trách nhiệm với ngài, trang bị thiết bị bảo vệ là vì sự an toàn của ngài.”
“À, thiết bị bảo vệ? Có phải còn có mấy loại như thiết bị giám thị nữa?”
Trương Thỉ gật đầu, “Đúng vậy, để bảo vệ an toàn cho ngài cùng người nhà, trang bị hệ thống giám thị là điều tất yếu.”
Thước Nhạc ngừng tay, vuốt vuốt bàn, nở nụ cười, “Nếu đã như vậy, tôi nghĩ các cậu vẫn nên xin lệnh đi, có một vài việc không phải các cậu quyết là được.” Nói xong đứng lên, liếc mắt nhìn tiểu Nam, “Con sắp xếp cho họ đi, đừng làm phiền người trong nhà.”
Nói xong cũng không nhìn mấy người nữa mà rời đi.
Vừa rồi khi vào nhà, Thước Nhạc đã suy nghĩ xong, ba người này rốt cuộc là sao, chỉ sợ phía bên căn cứ đã xuất hiện những ý kiến trái chiều, thân phận của cậu luôn được giữ bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/757216/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.