*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi lái xe vào căn cứ, cậu thấy bảo vệ tăng lên rất nhiều, còn có vài nhân viên của bộ phận đặc cần, càng thêm nghi hoặc.
Thước Nhạc lái thẳng xe tới vườn cây, từ nơi cách vườn cây rất xa đã được vây kín ba vòng trong, ba vòng ngoài, từ xa nhìn lại thì thấy mấy chiếc xe cứu thương màu trắng.
Cầm thẻ căn cước trong căn cứ của mình đi vào, xa xa đã thấy một gốc cây lớn đang quơ quơ cành cây to lớn của nó. Trên cành cây còn cuốn hai nghiên cứu viên áo trắng. Cậu vừa nhìn đã nhận ra đó chính là gốc cây tương vi gai vàng kia*.
*tường vi gai vàng: cuối cùng cũng gặp lại nó, chính thức giới thiệu hình dáng của nó nè, nhìn hay ho lắm nhé, hãy để trí tưởng tượng của bạn bay xa đi nào~~~~~~~
Nhân viên y tế bên ngoài đang thực hiện công tác cứu thương, người bị thương đa phần là nhân viên nghiên cứu. Thước Nhạc đi đến cạnh một bệnh nhân, vươn tay sờ cổ người nọ, thấy tim đập bình thường, cậu nói: “Không cần dùng thuốc gì cả, đưa bệnh nhân hôn mê đến phòng bệnh.” Những người này đều bị tường vi gai vàng làm hôn mê, muốn tỉnh lại cần dùng hoa của nó nấu lên. Thấy quá trình cứu thương của nhân viên y tế, Thước Nhạc nhanh chóng báo cáo với chủ nhiệm Tống. Nếu không phải phần lớn nhân viên nghiên cứu đều bị hôn mê thì cũng chẳng cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/757170/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.