Buổi chiều, khi dùng xong bữa cơm đoàn viên, Thước Nhạc đưa bọn nhỏ đến hậu viện ngủ, buổi tối sẽ cùng nhau đón năm mới. Các mẹ với thím Ngô ở phòng bếp gói sủi cảo, thấy anh cả với Phí Dương đến Đông viện bồi dưỡng tình cảm, nhìn hai người Khúc Phàm cười, cũng đi về phía hậu viện.
Trở lại phòng mình, thấy bức ảnh gia đình, Thước Nhạc lộ ra nụ cười vui vẻ. Thời gian qua thật nhanh, nhoáng cái, hai người đã cùng nhau trải qua mười cái tết.
“Chờ đến năm mới lại mời thợ đến chụp ảnh gia đình cho chúng ta, đúng lúc chụp luôn ảnh trăm ngày cho Miu Miu.”
“Ừm, chúng ta chụp nhiều ảnh như vậy, bảo họ đóng thành quyển, còn có vài tấm ảnh lúc trước, làm ra mấy bộ. Đặt chỗ bọn nhỏ với ba mẹ mỗi nơi một bộ, trong không gian của em có cả một phòng đặt ảnh, chụp lại làm kỉ niệm sau này. Anh xem đi thời gian trôi nhanh quá, Quả Quả thoáng cái đã mười lăm mười sáu, lần đầu gặp nó vẫn là một đứa bé, giờ đã cao đến vai em rồi.”
“Làm thêm mấy bộ nữa, em đừng cảm khái nữa, trẻ con lớn mau là phải rồi.” Khúc Phàm đặt bàn trên kháng sang một bên, đỡ Thước Nhạc nằm xuống, “Qua tết nguyên tiêu, chúng ta mang Quả Quả đi thăm anh chị Triệu, đã lâu không đi, tiếc rằng hai người họ không được chứng kiến Quả Quả lớn khôn.”
“Được.” Thước Nhạc nhắm mắt lại, cậu chưa từng gặp mặt mẹ Quả Quả, còn cha Quả Quả thì cậu đã quên mất. Tuy nhiên, nghe Khúc Phàm nói dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/757169/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.