Rời khỏi đàn dê rừng, thấy cũng sắp đến giờ ăn cơm, Khúc ba nhìn thỏ đang chạy trên thảo nguyên phía xa xa, nói với con trai, “Chúng ta đừng về không gian ăn nữa, con đi bắt mấy con thỏ, hôm nay chúng ta ăn đồ nướng bên ngoài.”
Bọn nhỏ nghe vậy đều rất vui, loại trải nghiệm này khiến người ta rất thích. Mọi người không có ý kiến, đi chơi mà, tất nhiên phải thật vui vẻ mới được.
Nhân lúc Khúc Phàm đi săn, Thước Nhạc mang một vài đồ dùng cắm trại ra cùng hai cái bếp đá, còn cho bọn nhỏ đi xung quanh tìm củi khô. Đương nhiên, thần thức Thước Nhạc vẫn luôn quan sát mấy đứa phòng xà trùng dã thú. Dưới sự bảo hộ, bọn nhỏ có thể rèn luyện chút.
Lấy ra một cái nồi sắt lớn, rửa qua, chuẩn bị dùng. Khúc Phàm đi rất nhanh, một tay cầm bốn con thỏ cùng một con gà rừng được xuyên qua một nhánh cỏ, tay còn lại cầm một con linh dương lớn.
Thước Nhạc nghi hoặc nhìn Khúc Phàm, “Sao anh lại bắt con linh dương lớn vậy?” Con mồi lớn như vậy, họ không thể ăn hết.
Khúc Phàm hỏi một đằng trả lời một nẻo, “Các con đâu?”
Thước Nhạc chỉ về rừng cây bên cạnh, “Đang kiếm củi với ba.”
Khúc Phàm giao gà rừng cùng thỏ cho Khúc mẹ, thím Ngô xử lý, đặt con linh dương kia xuống, chỉ vào đầu nó, “Đây là do người khác bắt.” Trên đầu linh dương có vết thương rất rõ.
Thước Nhạc vui vẻ, “Anh sao lại làm như vậy, trộm con mồi của người khác.”
“Ha ha, bắt gà rừng với thỏ, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/757159/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.