Trong lòng nghĩ về chuyện Gia Gia, Thước Nhạc cũng không ở lại đơn vị nữa, tư liệu trên tay cũng không cần vội vàng làm gì.
Nói với Lý Tiếu một tiếng rồi rời khỏi vườn cây, trong số những người mà phó viện trưởng Trương sắp xếp cho cậu, Lý Tiếu khiến cậu thích nhất. Lý Tiểu trầm ổn hiểu chuyện, làm việc có tình lại thỏa đáng, vườn cây có hắn quản lý thì mọi người chỉ cần lo chuyện nghiên cứu là được rồi.
Về đến nhà, trong sân đã thay đổi rất nhiều, đã sang tháng mười một nhưng sân nhà họ vẫn một màu xanh tươi tốt, không có lá rụng mấy. Sân trước đặt một chiếc đu dây để bọn nhỏ có thể chơi đùa, vận động.
Thước Nhạc vào trong không gian hái một chút rau xanh tươi mới, nói tới điểm khiến cậu đắc ý nhất trong không gian chính là có thể gieo trồng một lượng lớn hoa quả cùng rau dưa. Khắp nơi đều là nông phẩm có chứa chất hóa học, ô nhiễm cũng rất nghiêm trọng, không nói tới việc ăn vào không khỏe mạnh, mà ngay cả hương vị cũng không ngon. Rau trong không gian để càng lâu thì lại càng ngon, chủ yếu bởi vì linh khí trong không gian vô cùng nhiều, rau dưa hoa quả cũng hấp thu rất nhiều linh khí.
Không gian của đóa hoa sen thứ tư trên người cậu cũng gieo trồng một vài loại rau, nhưng trong những cây rau đó chứa quá nhiều linh khí, đã vượt quá phạm vi có thể giải thích bình thường, cậu không thể lấy ra để người ngoài ăn nữa.
Bởi vì là thức ăn chuẩn bị cho bọn nhỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/757129/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.