Tối quay lại nhà trọ, chuyện muốn làm hay không muốn làm, họ đều chuẩn bị cho tốt. Thật sự muốn làm gì thì cứ làm, muốn mua phòng thì tìm người xem cho. Hơn nữa mua mấy thứ kia cũng hơi có chút nhà giàu mới nổi, nhưng đối Thước Nhạc thì dùng một miếng ngọc đổi được nhiều tiền như vậy thì có chút cảm giác như là bánh từ trên trời rơi xuống vậy. Huống chi ngẫm lại thì cũng thấy bản thân nghĩ rất tốt, chờ đến khi họ giải quyết xong vấn đề linh khí, hiểu rõ được truyền tống trận thì việc qua lại giữa hai thế giới không có vấn đề gì cả. Có thể bởi không gian đã quay lại, tư tưởng Thước Nhạc đã thả lỏng hơn, vốn chưa từng nghĩ nếu lỡ truyền tống trận không dùng được thì làm sao bây giờ, cũng không nghĩ tới nên giải quyết vấn đề linh khí ra sao. Trong đầu cậu lại cứ bâng quâng suy nghĩ về chuyện sau này đưa người nhà tới đây. Dù sao cũng quá hưng phấn, đến tối cũng chẳng thể nào ngủ được.
Sáng hôm sau xuất phát trở về. Đêm qua, Thước Nhạc đã cho con ngựa mới mua uống chút nước hồ. Tuy rằng nước trong hồ rất nhanh sẽ bị toát hết linh khí, nhưng bởi trực tiếp cho ngựa uống nên cũng không bị thoát ra nhiều lắm. Ngựa uống nước hồ xong thì cơ thể cũng chảy ra thứ nước đen, Thước Nhạc rửa sạch cho nó. Chờ đến sáng xem lại, da lông trên người đó vậy mà đã thay đổi. Lúc Lan thúc nhìn thấy thì hai mắt sáng rực, “Tiểu Nhạc, ngươi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh-kim-lien-thien/756929/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.