Khi mua xe ngựa, Thước Nhạc rất không hài lòng, xe này quá đơn sơ rồi, đi trên đường nhất định sẽ bị xóc nảy, nếu mà ngồi lên chẳng phải sẽ điên luôn sao? Nhíu nhíu mày, Thước Nhạc cảm thấy chỉ có thể mua tạm một cái để tham khảo, chờ đến lúc về sẽ nghĩ cách tự làm lấy một cái. Hiện tại tay nghề làm mộc của cậu rất tốt, trở về nghiên cứu làm ra một cái hẳn càng thêm thoải mái hơn.
Nhìn chung quanh, đều không khác mấy, đều là loại một thùng xe hai bánh. Thước Nhạc cảm thấy xe bốn bánh vẫn tốt nhất, vững chắc. Tuy nhiên vẫn nên chờ đến lúc về nghiên cứu thêm vậy.
Mua ngựa mua xe, dựa theo danh sách mua những đồ còn thiếu, về cơ bản đều là đồ gia vị, quần áo hàng ngày, đồ dùng sinh hoạt, ngày hôm qua đã mua vải dệt bông, hôm nay cũng không mua thêm nữa, chờ đến lúc ăn trưa cũng đã gần đủ hết.
Đến chiều, mấy người đang đi dạo trong thành, quả là thành phố lớn, đều là thanh chuyên ngõa phòng, trong nhà còn nhìn thấy rất nhiều cây cối cao lớn, nhìn rất đẹp. Thước Nhạc nghĩ nếu truyền tống trận có thể tùy ý sử dụng thì cậu thật muốn mua một tòa nhà ở bên cạnh, cũng coi như có nơi đặt chân bên này. Càng nghĩ lại càng thấy tuyệt, thấy việc này có thể thành công, ít nhất cậu chưa bao giờ hoài nghi Khúc Phàm có đến đây tìm cậu hay không. Cậu rất tin tưởng năng lực và nhân phẩm của Khúc Phàm. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh-kim-lien-thien/756928/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.