“Có, sao lại không có, chỉ luôn che dấu nên không ai biết thôi.” Huyền Chân Tử nằm trên ghế, cơ thể không ngừng lay động, “Hiện Tu Chân giới tuy đã sa sút, linh khí rải rác cũng chẳng còn bao nhiêu, như cổ võ thế gia thì bao nhiêu cũng có, tu chân môn phái lại chỉ thưa thớt, hoàn cảnh bây giờ quá kém không mấy ai tu luyện thành công. Aiz… hiện tu chân giả đều một lòng muốn rời đi, đến thế giới bên ngoài.” Sáng ăn điểm tâm, Huyền Chân Tử và Thước Nhạc ngồi ở hành lang gấp khúc Tiền viện nhìn tuyết rơi bên ngoài, nói chuyện phiếm. Thước Nhạc nhân dịp này hỏi chút về chuyện của tu chân giả, hơn nữa Huyền Chân Tử này cậu nhìn không thấu, lo nên không đi làm được, chỉ có thể tìm bác sĩ khác thay ca cho. Huyền Chan Tử này cũng không rõ vì sao, lúc này thẳng thắn hơn so với đêm qua, trả lời rất ngay thẳng những câu hỏi của Thước Nhạc.
Thước Nhạc thu hồi ánh mắt đang nhìn những bông tuyết, quay đầu hỏi, “Rời đi, là rời khỏi Địa Cậu sao? Chẳng lẽ thật sự có thể rời đi? Bên ngoài ra sao, có ai từ bên ngoài quay lại không?” Lại nói, kí ức truyền thừa mà Liên Hoa cho cậu thì vào lúc linh khí ở Địa Cầu tiêu tán, dường như cũng có người dùng truyền tống trận rời đi. Có điều Liên Hoa chìm vào hôn mê, hơn nữa người rời đi cũng không rõ tin tức nên nó cũng không quá rõ ràng.
“Trong ghi chép để lại có ba người rời đi bằng truyền tống trận nhưng không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh-kim-lien-thien/756916/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.