"Ôn Vãn Tịch?"
Tống Kỳ chỉ nhận ra dáng người cao gầy yểu điệu kia khi đến gần hơn, cô từ từ tiến lại, trong khi Ôn Vãn Tịch lặng lẽ ở trong bóng tối nhìn cô.
"Ngươi... đang đợi ta?"
Tống Kỳ cảm thấy có chút khó tin, cô không ngờ Ôn Vãn Tịch lại đợi cô ở đây. Vốn dĩ cô còn định đến lầu Vân Mộng ở tạm, nếu Ôn Vãn Tịch không có ở đó, cô sẽ mặt dày cầu xin Ninh Vân Mộng cho cô ở lại, không nghĩ đến...
"Đi trước đã."
Ôn Vãn Tịch chỉ nói ba chữ ngắn ngủi, liền xoay người bước vào bên trong thành, Tống Kỳ lập tức đuổi theo. Hai người đi rất nhanh, khinh công của Tống Kỳ cũng không yếu, có thể miễn cưỡng sánh bước cùng Ôn Vãn Tịch.
"Làm sao ngươi biết ta sẽ đến?"
Sau khi Ôn Vãn Tịch nghe xong, chỉ hờ hững liếc Tống Kỳ một cái: "Nếu đêm nay ngươi không rời đi, chỉ sợ sẽ không thể rời đi lần nào nữa."
Không thể không nói, Tống Kỳ cảm thấy khả năng dự đoán và lí giải bản chất con người của Ôn Vãn Tịch vẫn rất thấu đáo.
Lương Quán không có trở về, mà cô thì lại trở về, Dụ Minh Thuận nên biết hắn đã gặp phải chuyện bất trắc, cô sẽ càng trở nên chướng mắt hơn trong mắt Dụ Minh Thuận, vì vậy hắn sẽ sớm có hành động. Cho dù không phải là ám sát, hắn cũng sẽ gán một cái tội danh lên người cô, nhất là hiện tại Thần Kiếm môn vẫn còn phải tìm cho ra người đã phóng ám khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-he-thong-ho-do-theo-duoi-vai-ac/2502171/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.