Một lúc sau Thi Lâm Nguyên mới nhìn thấy Đinh An Bình, lúc này cảm xúc của Đinh An Bình đã ổn định trở lại. 
"Bác sĩ Thi thật là lợi hại! Không ngờ ngài lại là một thần y thánh thủ, là ta không biết nhìn người." Đinh An Bình cung kính nói. 
"Không trách Đinh lão bản, dáng vẻ của ta thật sự không giống thế ngoại cao nhân, ngược lại còn giống một tên lừa đảo, Đinh lão hản, hai mươi ngàn vạn tiền thưởng...." Thi Lâm Nguyên hỏi. 
Đinh An Bình cười cười: "Hai ngày sau hai mươi ngàn vạn sẽ được chuyển vào tài khoản của bác sĩ Thi.". 
Thi Lâm Nguyên cười thoả mãn: "Vậy thì tốt, có tiền rồi, ta lại có thể tiếp tục ăn no chờ chết.". 
Đinh An Bình nghe Thi Lâm Nguyên nói thế, không nhịn được mỉm cười: "Ta có thấy bên trong hòm thuốc của bác sĩ có vài ống dược tề, tất cả đều là thuốc đặc trị cho người thực vật?". 
Thi Lâm Nguyên gật đầu: "Không sai, lúc đến đây ta có làm nhiều một chút, dược hiệu đều như nhau.". 
"Chẳng lẽ loại thuốc này có thể sản xuất hàng loạt?" Đinh An Bình hỏi. 
Thi Lâm Nguyên lắc đầu: "Đương nhiên là không, thuốc này có hai loại nguyên liệu do sư phụ của ta truyền lại, hiện tại đã tuyệt tích.". 
Đinh An Bình gật đầu: "Thì ra là vậy". 
Đinh An Bình có chút kích động, mấy ống thuốc kia đều là dùng để cứu người thực vật, giá trị chắc chắn không nhỏ, từ sau khi Đinh Trạch bị bệnh, Đinh An Bình đã mời không ít danh y, đồng thời cũng kết giao với những phú hào trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-dao-bao-hon-di-the/1050897/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.