Tạp Liệt ngồi trên sô pha, ăn từng ngụm từng ngụm bánh ngọt.
Hầu gái phụ trách đưa bánh ngọt thấy tốc độ ăn có chút kinh hồn bạt vía, lập tức đưa thêm một phần bánh ngọt khác đến cho Tạp Liệt.
Tuy đây không phải là lần đầu Tạp Liệt trình diễn sức ăn kinh người của hắn, nhưng người hầu gái vẫn có chút không quen.
"Tạp Liệt lại ăn bánh ngọt à?" Đinh An Bình đi từ trên lầu xuống, cười híp mắt hỏi.
Đối với chuyện Đinh An Bình dùng một trăm ngàn vạn mời Tạp Liệt đến, những bảo tiêu dưới tay Đinh An Bình rất không phục.
Bảo tiêu của Đinh An Bình đa số đều đã trải qua đao thương kiếm đạn, thậm chí còn có lính đặc chủng giải ngũ, kiến thức rộng rãi, ngạo khí ngất trời, kết quả không biết Đinh An Bình tìm người ở đâu về, thuận miệng liền ra giá một trăm ngàn vạn, mấy người này đương nhiên tức giận.
Tạp Liệt là phần tử hiếu chiến, bị người khác khiêu khích đối với hắn chính là chuyện hạnh phúc nhất, Tạp Liệt đánh đám người dưới tay Đinh An Bình một trận, xác định vị trí của mình dễ như ăn cháo.
Tạp Liệt đứng lên, gãi đầu: "Đinh lão bản đến rồi à?".
Đinh An Bình cười cười: "Điểm tâm có hợp khẩu vị không?".
Tạp Liệt gật đầu: "Đầu bếp nhà Đinh lão bản thật không tệ, đồ ăn rất là ngon.".
"Thích ăn thì cứ ăn nhiều vào." Đinh An Bình nói.
Tạp Liệt cao hứng: "Đinh lão bản, ngươi thật đúng là người tốt! So với lão đại tốt hơn nhiều, lão đại hay quản đông quản tây, cái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-dao-bao-hon-di-the/1050896/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.