Ngày hôm sau, buổi sáng Diệp Lạc hoàn thành xong 2tiết học liền theo thói quen login vào game, lại ngoài ý nhìn thấy Thu Dĩnhđang ngồi uống trà, vì người login trước luôn là anh, sau đó mới đến Thu Dĩnh
Ngồi bên cạnh Thu Dĩnh nói: “Hôm nay sao sớm vậy? Con đâu?”
“Hôm nay thầy nghỉ, cho nên cả buổi sáng đều không có tiết, Lộ Lộ vừa mang béđi chơi, chua đi không lâu.”
Diệp Lạc đứng dậy, vươn tay ratrước mặt Thu Dĩnh, cười tủm tỉm nói: “Phu nhân, khó khi chỉ có 2 người chúngta, chúng ta đi dạo đi"
Thu Dĩnh bắt lấy tay anh,nhờ Diệp Lạc kéo dậy, cười trả lời: “Tốt.”
Hai người rời đi không lâu sau, trong đại sảnh truyền đến một tiếng gầm rú:“Diệp Lạc! Lại dám bỏ đi!!”
Người qua đường giáp: “Phó Các chủ đáng thương.”
Người qua đường ất ngoáy ngoáy lỗ tai,bình tĩnh tiêu sái
Người qua đường bính thương hại liếc mắt một cái, cũng bình tĩnh tiêu sái
...
Phố Vân Bạch, con đường Vân Bạch, Thu Dĩnh và Diệp Lạc đang đi trên đường này
Ngọc phiến công tử [chínhlà người mặc đồ trắng] hôm nay mặc mộtthân cẩm y màu xanh nhạt, tự nhận tiêu sái phe phẩy cái quạt, hắn vốn đi rangoài dạo chơi, lại nhìn thấy Thu Dĩnh và Diệp Lạc, âm âm cười, hừ, nhắn tincho Ô Lai bang chủ -- Đồ Long.
“Đại ca, hai người hôm qua em nói với anh, đang đi dạo trên phố Vân Bạc.”
Hôm đó, Ngọc Phiến công tử chạy trốn về, kể chuyện còn thêm mắm thêm muối vớiđại ca, nói không xem bang chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-cuc-cung-choi-game/1966760/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.