Mạc Thanh kháng cự hình ảnh quá đỗi hài hòa này, vừa lúc nhìn thấy hộp cơm trên bàn thì mới nhớ ra Hạ Mễ Chúc còn chưa ăn cơm.
"Con ăn trước đi. Ta lại đi mua cái khác."
Ông đẩy hộp cơm qua, còn không quên mở ra, đưa đũa dùng một lần cho cậu.
"Con... Dạ...."
Hạ Mễ Chúc còn muốn từ chối trực tiếp bị ánh mắt hung dữ của ông dọa ngược, ngoan ngoãn vâng lời, nhận đũa bắt đầu ăn.
Thế nhưng đồ ăn còn chưa đưa được đến miệng đã cảm thấy bên cạnh có hai ánh mắt đặt biệt mãnh liệt nhìn mình, cậu cứng đờ quay đầu...
Một lớn một nhỏ nhìn ở góc độ này lại giống như một khuôn đúc ra, thần thái còn giống nhau đến thái quá. Hai ánh mắt đều hội tụ tại miếng trứng trên đũa của cậu.
"Lộ... Trung tướng, ngài đã ăn trưa chưa..."
Cậu trực tiếp bỏ qua đứa nhỏ, lúng túng hỏi đứa lớn, ánh mắt nhìn hắn có chút khiếp đảm.
Lộ Nguyên Hầu đã quen với những ánh mắt như vậy, chỉ có lần đâu tiên đối phương nhìn hắn mang theo tình tự khác lạ bị hắn nắm bắt được, như không có chuyện gì thu hồi tầm mắt, còn ôm đứa nhỏ đứng dậy.
Hai thầy trò bị hành động của hắn làm cho khó hiểu, đều đưa mắt ngẩng đầu nhìn hắn.
"Tôi xuống căn-tin, sẵn tiện mua cho bác sĩ Mạc một phần luôn."
Hắn thản nhiên nói, lúc ra đến cửa mới nhớ tới đứa bé trong ngực cũng vẻ mặt ngơ ngác nhìn mình, lại thả thêm một câu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533854/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.