Lộ Nguyên Hầu nhìn đỉnh đầu đang cúi thấp của thiếu niên mặc quân trang, không tiếng động thở dài.
"Biết mình chưa đạt là được rồi. Điều này chỉ có thể nói, giáo quan của cậu còn chưa đủ nghiêm khắc với các cậu. Cậu yên tâm, hai ngày sau tôi chính là giáo quan của cậu. Tôi không hy vọng sẽ đánh rớt cậu ngay trong năm đầu tiên nhập học."
Hắn thả đứa nhỏ vào lòng cậu, sải đôi chân dài rời khỏi phòng.
Không cho ai có cơ hội phản ứng, kể cả tiểu khỉ nhỏ Hạ Mễ Thụy chưa được cha bế đủ.
Bỗng nhiên lúc này một giọt nước ấm nóng rớt lên mặt khiến nó chú ý, theo bản năng ngẩng đầu lên, rồi ngẩn ngơ luôn.
Ngẩn đủ rồi nó bắt đầu mếu máo, oa một cái khóc theo.
Mạc Thanh còn chưa kịp dỗ đứa lớn đã bị đứa nhỏ làm cho luống cuống tay chân.
"Ấy ấy hai cái đứa này..."
Ông không biết làm sao để dỗ, chỉ có thể hết vỗ đứa lớn một cái lại vỗ đứa nhỏ một cái, ôm cả hai đứa vào lòng ai ai thở dài, còn không quên ở trong lòng mắng Lộ Nguyên Hầu thúi đầu. Dọa người thì thôi đi, còn mắng người. Không biết nói chuyện thì ngậm miệng lại đi, thứ nam nhân xấu xa.
Thứ nam nhân xấu xa thật ra vẫn chưa đi, đứng bên ngoài nhìn ba đứa chụm một cục trong phòng một lúc, sau đó mới rời đi.
Thời điểm Lộ Nguyên Hầu chạm vào người lần đầu hắn đã biết thiếu niên thật nhẹ, thật yếu ớt. Sau này hơi có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533839/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.