Hai ngày sau.
Buổi chạy sáng đã đổi chính thức có giáo quan mới đến thay thế. Thế nhưng chỉ có hai người. Bình thường giáo quan năm một của họ có ba người.
Hạ Mễ Chúc còn có chút thấp thỏm lúc này không nhìn thấy người kia thì có phần thở phào. Nhưng thiếu một người, có lẽ...
Giang Tấn chỉ nghĩ cậu vì chuyện đổi giáo quan mà hồi hợp, còn đưa tay vỗ vỗ lưng cậu trấn an. Hạ Mễ Chúc chỉ cười không nói.
Chẳng lẽ cậu phải nói Lộ trung tướng sẽ là giáo quan của họ sao?
Giờ hắn không đến, là có đến nữa không?
Không biết sao cậu lại muốn người kia đến...
Vì mới chỉ tiếp xúc nên họ không biết giáo quan mới có tốt hay không, buổi tập sáng cứ vậy mà trôi qua êm đẹp.
Hạ Mễ Chúc vẫn theo thường lệ ăn sáng xong thì chạy về nhìn xem Hạ Mễ Thụy.
Nhưng lúc chạy trở về lại đụng trúng một người.
Hạ Mễ Chúc ôm cái mũi, cảm thấy mình như vừa đâm vào một bức tường, cứng đến mức mũi cậu phát đau, nước mắt ứa ra.
Người kia đỡ được cậu đứng ổn xong cũng không lên tiếng, cứ vậy mà nhìn cậu.
Hạ Mễ Chúc trước tiên nhìn thấy một bộ quân phục rằn ri màu xanh, ủng cao màu xanh đen, ôm chọn thân hình cao lớn vĩ ngạn, cái loại cao lớn mà cậu luôn ao ước mà không thể có. Đợi cậu nhìn thấy mặt người kia rồi, cậu chết cứng ở đó, quên mất phải chào hắn luôn.
Người này hôm nay không phải quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533837/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.