"Đưa nó cho em đi." 
Hạ Mễ Chúc vươn tay ra với Hạ Mễ Thụy trong lòng Lộ Nguyên Hầu. 
"Ba ba!" 
Đứa nhỏ lập tức nhào qua. 
Lộ Nguyên Hầu thuận tay đưa cho cậu. 
Vệ Kiêu bên kia vẫn còn đang ngẫm nghĩ lời nói của Lộ Nguyên Hầu. Càng nghĩ càng thấy không đúng. 
"Không đúng! Cậu không phải người như vậy." 
Hắn lắc đầu khẳng định. 
"Cho dù Quốc Vương của Tây quốc đổi người cậu cũng sẽ không quan tâm, sao sẽ quan tâm bọn họ rảnh hay không rảnh." 
Nghe hắn nói lời này, Hạ Mễ Chúc mới cảm thấy Vệ Kiêu thật sự là bạn thân của tiên sinh nhà cậu. 
"Bọn họ đã làm gì rồi sao?" 
Vệ Kiêu nghiêm mặt nhìn Lộ Nguyên Hầu. 
Hạ Mễ Chúc cũng nhìn Lộ Nguyên Hầu. 
Nhưng Lộ Nguyên Hầu lại lơ đãng nhìn Hạ Mễ Chúc. 
Hạ Mễ Chúc ngẩn ra. Sau đó, cậu khẽ rũ mắt. 
Vệ Kiêu cũng theo hắn nhìn Hạ Mễ Chúc. Thấy dáng vẻ của cậu, hắn ngờ ngợ ra chuyện gì. 
"Chuyện đó, em đúng là quên, tiên sinh." 
Hạ Mễ Chúc trước tiên lên tiếng. 
Lộ Nguyên Hầu không nói gì chỉ nhìn cậu. 
"Ngài đã nói không hề để ý, em cũng không để ý. Sau đó em không gặp họ nữa, lại thêm nhiều chuyện... Em là quên thật." 
Cậu giải thích. 
"Hai người họ tìm cậu?" 
Vệ Kiêu không nghĩ hai tên này vừa đến đã chạy đi tìm Hạ Mễ Chúc. Mà xem ra, hành vi không hẹn mà đến này không hề lễ phép chút nào. 
"Chiều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533782/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.