Hạ Mễ Chúc lén lút nhìn mặt người đàn ông bên cạnh.
Bộ dạng của hắn mới nãy tuy có chút hùng hổ dọa người nhưng thật sự là rất đẹp trai. Có điều, cậu sợ người này là đang giận cậu chuyện không có nói với hắn về việc kia. Chuyện đó cậu thật sự là không nhớ đâu.
Không ngờ, ngài ấy lại biết rồi...
"Tiên sinh..."
Hạ Mễ Chúc cẩn thận gọi.
"Ừm?"
Lộ Nguyên Hầu lạnh nhạt đáp lại.
"Tiên sinh giận em sao?"
Cậu nhìn hắn.
Bộ dạng cẩn thận này trong mắt Lộ Nguyên Hầu có phần nhút nhát không khác lúc trước. Mà dù bây giờ hai người đã thật sự kết hôn rồi, Hạ Mễ Chúc vẫn rất sợ hắn. Sợ rất nhiều thứ.
"Tôi không giận em."
Lộ Nguyên Hầu quay đầu qua nhìn cậu. Giọng nói của hắn không có chút gợn sóng, Hạ Mễ Chúc có phần không rõ. Thế nhưng trước nay Lộ Nguyên Hầu chưa từng thừa lời đối phó ai, hắn nói một là một, không có ba đường bảy ngã, cậu không tin cũng không được.
"Em có cảm giác tiên sinh rất không sợ họ."
Hạ Mễ Chúc cẩn thận đổi đề tài.
Miễn không giận cậu là được rồi.
"Tôi đúng là không sợ họ. Hai người họ tuy có thân phận là con trai Quốc Vương, thế nhưng đế quốc coi trọng quan tước. Họ cùng lắm chỉ có một cái danh Tử Tước, còn là cái danh ảo, chẳng có công lao gì cho đế quốc. Còn tôi... Tôi là Hầu Tước! Cái thân phận này là tôi chinh chiến mà có. Sao tôi phải sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533780/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.