"Hiệp hội bảo hộ Omega không phải là dung túng cô muốn làm gì thì làm, nói gì thì nói. Nhục mạ người khác, Lộ tướng có thể đưa cô ra tòa để rửa sạch cái miệng của cô. Đã không biết thì ngậm lại mồm, Diêm Hầu có đến cũng không bảo lãnh được cô đâu, Diêm Tố Nhữ."
Vệ Kiêu chưa từng gắt giọng với Omega, đối với Diêm Tố Nhữ thật là không có một chút nhượng bộ nào.
"Cô liên tục bôi nhọ Hạ Mễ Chúc, có phải là thừa nhận bản thân dẫn người chặn đánh Hạ Mễ Chúc trong nhà vệ sinh rồi?"
"Tôi không có!"
Diêm Tố Nhữ lập tức phủ nhận. Bởi vì cô ta không cảm thấy mình sai nên phủ nhận cũng chẳng có chút chột dạ nào, khiến người ta nhìn không ra cô ta đang nói dối. Nhưng Vệ Kiêu đã rõ ràng tội danh này do cô ta đến gánh, sao có thể tin.
"Vệ thiếu tướng không thể vô cớ chụp mũ cho người khác được đâu."
Phó Giản dù biết Diêm Tố Nhữ tính tình kiêu căng nhưng ông không cho rằng cô ta sẽ làm vậy, cũng không thể để Diêm Tố Nhữ gánh cái tội này.
"Cô không nhận?"
Vệ Kiêu phớt lờ ông ta, cười cười nhìn Diêm Tố Nhữ.
"Anh đừng hòng đổ tội cho tôi!"
"Vậy ý cô chính là, tất cả cái sai là do bốn người bọn họ?"
Vệ Kiêu lập tức ép tới.
"Sao không phải là Hạ Mễ Chúc muốn đùa giỡn tôi nên mới bị đánh?"
Diêm Tố Nhữ phản bác thật nhanh, nói xong còn cảm thấy mình thật thông minh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533772/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.