"Bảo bối thật giỏi!"
Hạ Mễ Chúc khoác áo quân phục của Lộ Nguyên Hầu, đưa tay nựng má đứa nhỏ đang được binh sĩ do hắn phái tới trông coi đứa nhỏ bế.
"Trung tướng, tẩu tử."
Binh sĩ ôm đứa nhỏ có vẻ thuần thục hơn rồi, một tay làm lễ chào hỏi hai người.
"Tiểu tử này rất được, rất có tố chất một người đàn ông của gia đình."
Mạc Thanh đánh giá cao làm tiểu binh Tô Bình ngại ngùng gãi đầu.
"Được rồi, về đi thôi."
Chủ yếu là cho Hạ Mễ Thụy nhìn ba ba nó. Nhìn xong thì nên về được rồi.
Buổi chiều Hạ Mễ Chúc còn phải đi học, những tiết không học được thì thôi chứ mấy môn kiến thức cần phải đi học, cũng không phải không đi được.
Lộ Nguyên Hầu đuổi Giang Tấn về chuẩn bị đi học, bản thân bế Hạ Mễ Chúc đến giày quân dụng cũng bị lột rồi, không thể tự đi trở về nhà.
...
"Sao không nói nữa rồi?"
Vệ Kiêu nhìn năm người đứng trước mặt, cười mỉa.
"Nếu không nói thì không còn cơ hội biện bạch gì nữa đâu."
Hắn nhún vai.
"Anh có ý gì?"
Diêm Tố Nhữ rất là không ưa thái độ của hắn, lại từ trong đó cảm nhận được bất thường, bực bội hỏi.
"Không phải các người ỷ vào việc đương sự không có ở đây, lại thêm cho dù có ở đây cũng địch không lại năm cái miệng đã sớm thông đồng với nhau nên mới kiêu ngạo như vậy đi?"
Vệ Kiêu đứng lên, lại gần năm người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533771/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.