Bọn họ buộc phải ngừng hoạt động một năm nay còn không phải do bên trên yêu cầu xuống sao. 
Lại nói, tuy lần trước tổn thất một đầu lĩnh nhưng đối phương trong đám bọn họ không được coi trọng, bọn họ cũng không đến nổi sợ đến mức phải rụt ngòi lại. Chỉ là người đang nhận trách nhiệm lùng bắt bọn họ lại là Lộ trung tướng Lộ Nguyên Hầu nổi tiếng kia, thế nên dù họ tung hành bao nhiêu năm nay vẫn là sợ mà chịu an phận. Sau khi có mệnh lệnh kia thì thật sự không động nữa, xem khoảng thời gian này như kỳ nghỉ đặc biệt, hết ăn lại chơi, mém thì sắp quên mất bản thân làm nghề gì luôn rồi. 
“Mối này rất lớn, bên trên chắc đã tính toán chu toàn rồi mới dám nhận.” 
Người đàn ông bụng có chút phệ ngồi bên cạnh Từ Phong nói xong thì khẽ đụng một cái vào cẳng chân của hắn, cười cười: “Anh không phải nói dạo này chán quá sao?” 
Từ Phong không nói gì mà nhìn ông ta, nhìn đến ông ta cười giả lả mà xích qua một bên rồi mới mở đôi môi mỏng kiệm lời kia ra: “Vậy mấy người cũng đừng tranh với tôi.” 
“Tôi vẫn còn muốn lười biếng một thời gian.” 
Có người lên tiếng ứng thanh. Ý tứ không phức tạp chính là không giành với hắn. 
Sau đó một số người cũng hưởng ứng giống nhau. Nơi này ngồi không ít người nhưng có một nữa là tỏ vẻ muốn được nhàn tản một thời gian nữa. Mặc cho những người còn lại cười nhạo ra mặt thì họ vẫn bình chân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533676/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.