Diêm Tố Nhữ nghe Khúc Ninh nói thì ngẩn ra.
Chưa về? Là ý gì?
“Không chỉ Lộ tướng, Hạ Mễ Chúc cũng chưa thấy.”
Khúc Ninh không cảm xúc mà nói.
“Ý cậu muốn nói rằng Lộ tướng vẫn còn ở đế đô?”
Diêm Tố Nhữ ngờ vực hỏi lại, nhưng chưa đợi Khúc Ninh trả lời cô ta đã tự phản bác: “Không thể nào!”
“Mọi năm Lộ tướng chỉ tham gia một chút, còn chẳng thèm ở lại hoàng cung trải qua tiệc đêm mà trở lại Tây Hoang ngay trong ngày. Cho dù năm nay ngài ta đưa gia đình đến thì đáng lẽ hôm sau đã phải trở lại rồi.”
Diêm Tố Nhữ bởi vì kỳ phát tình nên không rõ hướng đi của Lộ Nguyên Hầu.
“Nhưng ngài ấy thật sự chưa hề trở về.”
Khúc Ninh khẳng định nói.
“Cậu đợi một chút, tôi đi hỏi thăm.”
Diêm Tố Nhữ rõ ràng Khúc Ninh không thể nói xạo mình. Cô ta để lại một câu rồi cúp máy.
Khúc Ninh không có nhiều hứng thú với việc Lộ Nguyên Hầu hiện tại đã đi đâu. Việc cậu muốn làm, Hạ quốc muốn cậu làm có lẽ đã đi vào bế tắc rồi.
Trong thâm tâm Khúc Ninh thật ra lại cảm thấy kết quả này rất tốt.
Lộ Nguyên Hầu tuy chưa về quân khu nhưng việc huấn luyện của sinh viên năm một bọn họ vẫn phải tiến hành. Mà việc Lộ Nguyên Hầu vắng mặt không hiểu sao lại được coi trọng như vậy. Giáo quan của năm một thiếu một Lộ tướng thì lập tức được bù vào một người khác.
Sinh viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533645/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.