Hạ Mễ Chúc nhìn thấy Lộ tiên sinh so với thường ngày đến trễ hơn nữa tiếng nhưng cũng không có thắc mắc. Đã là tháng thứ bảy rồi, bụng của cậu đã rất lớn không nói, còn nặng nề vô cùng. Từ tháng thứ sáu cậu đã không còn đi học nữa mà chỉ có đến bệnh viện học tập thôi. Lộ Nguyên Hầu vẫn đưa đón cậu bình thường mà theo thời gian lại càng chăm kỹ hơn. Thế nhưng cũng không tránh khỏi những thời điểm trên người hắn có quân vụ không thể không đến trễ.
Chỉ là hôm nay sắc mặt ngài ấy có chút khác.
"Tiên sinh, có chuyện gì sao ạ?"
Hạ Mễ Chúc cảm thấy Lộ tiên sinh hiện tại có thể dọa chết con nít từ mười tuổi trở xuống. Khí tràng trên người hắn rất hung, ai không biết lại tưởng hắn sắp ra chiến trường cũng nên.
Cậu trong lòng nghĩ, bên tai không có nghe được tiếng đáp lại của Lộ Nguyên Hầu, khiến cậu không nhịn được quay đầu nhìn hắn.
Hai người đang chậm rãi bước đi trên con đường đá sỏi thô cứng. Hạ Mễ Chúc sức nặng đều được Lộ Nguyên Hầu đỡ lấy, được hắn dẫn đi về phía trước một cách vững vàng nhất. Nhưng dù vậy cậu cũng không thể hoàn toàn ỷ lại vào hắn.
"Nhìn đường, trở về rồi nói."
Lộ Nguyên Hầu nhắc nhở.
Hạ Mễ Chúc không dám không nghe theo, nhưng bất an đã ẩn ẩn nổi lên trong lòng cậu xuống quãng đường về nhà còn lại.
Thời gian này bởi vì thân thể Hạ Mễ Chúc nặng nề nên đứa nhỏ Mễ Thụy đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533602/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.