Địch Hạo vỗ vai Ackerman, "Yên tâm, chúng tôi đi rồi về sau, Bành Vũ sẽ để ý Thẩm Thư Kỳ." 
" Được, cảm ơn anh." Ackerman chân thành nói lời cảm ơn. 
Ngày hôm sau, ba người tính toán đi kiểm tra lại, tuy rằng Bành Vũ nói Thẩm Thư Kỳ đã tỉnh lại không có chuyện gì, nhưng bọn họ vẫn muốn qua đó xem cho thỏa đáng. 
"Thư Kỳ!" 
"Ackerman......" Thẩm Thư Kỳ dựa ngồi ở trên giường, thần sắc còn có chút suy yếu, nhưng cũng không thể che giấu sự vui sướng trên khuôn mặt. 
Địch Hạo nhìn phòng bệnh, đặt đầy quà, xem ra ban ngày đã có người lại đây thăm Thẩm Thư Kỳ. 
Chờ Ackerman cùng Thẩm Thư Kỳ tâm tình bình phục, Địch Hạo hỏi, "Hôm nay người nhà cậu lại đây thăm?" 
Thẩm Thư Kỳ gật đầu, "Vốn dĩ họ muốn ở lại tới tối với tôi, nhưng mà bác sĩ Bành nói tối nay có thể mọi người sẽ đến, nên tôi để họ về." 
Địch Hạo gật đầu, có chút do dự. 
Thẩm Thư Kỳ hiểu ý nói, "Tôi giúp anh hỏi về anh họ của tôi rồi." 
"Hửm?" Địch Hạo kinh ngạc nhìn Thẩm Thư Kỳ, hiển nhiên không nghĩ tới Thẩm Thư Kỳ lại có thể hỏi về chuyện này. 
Thẩm Thư Kỳ cười nói, "Mọi ngươi giúp tôi tỉnh lại, nếu không phải mọi ngươi nói, chỉ sợ tôi và Ackerman......" Thẩm Thư Kỳ nhìn thoáng qua Ackerman, cầm tay anh ta, "Cho nên chuyện của ân nhân, tôi nhớ rất rõ, nhưng mà tôi không hỏi quá nhiều...... Đợi sau khi tôi xuất viện, tôi sẽ giúp mọi người điều tra một chút." 
Địch Hạo gật đầu, nếu Thẩm Thư Kỳ lập tức hỏi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-banh-bao-di-troc-quy/4601954/quyen-1-chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.