Thật ra chuyện của họ rất đơn giản, Thẩm Thư Kỳ khi ra nước ngoài du học gặp Ackerman, hai người yêu nhau, nhưng dù là gia đình của Thẩm Thư Kỳ hay gia đình của Ackerman đều không đồng ý hai người ở bên nhau, sau đó Thẩm Thư Kỳ gặp tai nạn, Ackerman vẫn không được ra ngoài, hai người không thể gặp nhau.
Địch Hạo nhíu mày nói, "Sau cậu lại gặp tai nạn?"
Thẩm Thư Kỳ mặt lộ vẻ nghi hoặc, "Tôi không biết."
"Không biết? Sao lại không biết?" Địch Hạo kinh ngạc nói, "Chẳng lẽ vì cậu hiện hồn nên bị mất một phần kí ức?"
Địch Hạo nói như vậy, Ackerman càng thêm khẩn trương nhìn Thẩm Thư Kỳ.
Thẩm Thư Kỳ trấn an nhìn Ackerman, sau đó lắc đầu nói, "Tôi không có ý này, ý tôi là tôi không biết vì sao mình lại trở thành như bây giờ, tôi chỉ nhớ lúc ấy bị nhốt trong nhà đột nhiên té xỉu, chờ tôi tỉnh lại, phát hiện mình đã bên cạnh Ackerman, hơn nữa còn là hư thể, tôi chỉ biết tình trạng của mình khi gọi cho Ackerman."
"Từ từ, chẳng lẽ cậu trước đây chưa từng nhìn cơ thể của mình? Hơn nữa, lúc ấy hai người đã tách nhau ra, cậu sao có thể xuất hiện bên cạnh Ackerman ở nước ngoài?" Tần Chí đột nhiên mở miệng nói.
Thẩm Thư Kỳ giải thích, "Thật ra tôi nghĩ thời gian tôi tỉnh lại cách thời gian tôi hôn mê rất lâu, bởi vì tôi từ lời của Ackerman nói, lúc tôi hôn mê anh ấy từng qua đó, nhưng bị người nhà của tôi...... Mà sau đó anh ấy lại bị người nhà của mình bắt về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-banh-bao-di-troc-quy/4601953/quyen-1-chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.