Nghe bà lão nói xong, mấy người trong phòng đều trầm mặc, một mặt là vì chuyện đã xảy ra trước kia mà thở dài, cùng lúc lại thầm kinh ngạc trong hồ Thạch Lâm lại như Địch Hạo nói, có thi thể ở bên trong. Nhất là Tần Chí cùng Khâu Viễn là hai người theo chủ nghĩa vô thần, lúc này đáy lòng đều không hẹn mà tràn đầy kinh ngạc, phỏng đoán của Địch Hạo thế nhưng lại là thật, nhưng mà cậu trước đó phỏng đoán trong hồ có quỷ, cho nên Địch Hạo mới nghĩ bên trong có tồn tại thi thể, mà hiện tại phỏng đoán này đã được kiểm chứng, như vậy, chẳng lẽ trong hồ Thạch Lâm thật sự có thủy quỷ? Không, này cũng không thể chứng minh cái gì. Cho dù hồ Thạch Lâm thật sự giống Địch Hạo phỏng đoán, đáy hồ có thi thể, cũng không có nghĩa trong hồ thật sự có thủy quỷ tồn tại, có lẽ đây chỉ là trùng hợp cũng không chừng, tuy rằng đáy lòng nghĩ như vậy, nhưng Tần Chí vẫn là âm thầm quyết định muốn đẩy nhanh tiến trình lắp cameras.
An ủi bà lão một phen xong, Địch Hạo ôm Thất Thất cùng Tần Chí đưa người rời khỏi nhà bà lão. Trên đường, Tần Hiểu chà xát cánh tay, nhìn mặt trời, than thở, "Hôm nay ấm như vậy, nhưng em như thế nào đột nhiên cảm thấy có chút lạnh, ai, ngươi..." Tần Hiểu quay đầu, muốn tìm một bằng hữu "Cùng chung chí hướng", nhìn xem Từ Tử Hạo nghe xong những lời kia lại không sợ hãi, không những thế Từ Tử Hạo còn mở to một đôi mắt sáng lấp lánh nhìn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-banh-bao-di-troc-quy/4601858/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.