Chính là nhiều người sức lớn, bảy người rất nhanh tìm đến chỗ ở của lão nhân gia. Chỗ ở của những người già bản địa này vị trí tương đối hẻo lánh, chung quanh đều không có bao nhiêu người đi lại.
Phòng ở thực cũ nát, cửa chính làm bằng sắt, mặt trên còn dán những bức tranh cũ, có thể thấy được bên trong cửa sắt là một tiểu viện biệt lập, bởi vì nhà ở sau cửa sắt phải hơn mười thước mới tới.
Địch Hạo ôm Thất Thất đi đến trước cửa sắt, kéo vòng sắt trên cửa gõ xuống mười cái mới nghe được bên trong có tiếng bước chân truyền đến.
"Ai vậy?" Một đạo thanh âm khàn khàn từ phía sau cửa truyền đến, cùng với thanh âm "Chi nha", cửa sắt được mở ra, lộ ra một khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn.
Lão nhân nhìn thấy người ngoài cửa hiển nhiên lắp bắp kinh hãi, giật mình không biết nói cái gì cho phải.
Địch Hạo cười tủm tỉm cùng lão nhân lên tiếng chào hỏi, "Chào bà, chúng cháu là nhân viên quản lý hồ, muốn cùng bà hỏi thăm một chút về hồ Thạch Lâm "
Lão nhân trước mặt ánh mắt hồ nghi nhìn Thất Thất trong tay ĐỊch Hạo —— người quản lý hồ còn đưa trẻ nhỏ tới cửa điều tra sao?
Địch Hạo âm thầm nhéo nhéo mông Thất Thất, Thất Thất ngầm hiểu hướng về phía lão nhân mỉm cười ngọt ngào, "Cháu chào bà ạ."
Bị một hài tử đáng yêu lấy lòng, ngay cả người lớn cũng chịu không nổi, huống chi là một người già vốn thích trẻ con. Chỉ thấy lão nhân nghe xong trên mặt lập tức treo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-banh-bao-di-troc-quy/4601857/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.