"Quả nhiên lây dính quỷ khí." Địch Hạo tiếp nhận phật châu trong tay Thất Thất, ngón tay ngưng tụ linh lực, bám vào trên phật châu, quỷ khí trên phật châu gặp được khắc tinh, không có nửa phần chống cự tiêu tán.
Quỷ khí loại này người thường là nhìn không thấy, chỉ có trời sinh linh thể, hoặc là người có mắt âm dương mới có thể nhìn thấy. Mà Địch Hạo cùng Thất Thất chính là thuộc loại trời sinh linh thể, có được linh lực. Về phần Tần Chí, làm người thường, đương nhiên nhìn không thấy quỷ khí bám trên mặt phật châu.
Địch Hạo nhìn chằm chằm phật châu trong tay, cau mày, cảm thấy sự tình lần này có chút khó giải quyết, xem ra cỗ quỷ khí này khá lớn, thế nhưng có thể tự thân đem quỷ khí bám vào trên phật châu có linh khí, lại có ý đồ làm hại người khác, hơn nữa trước đó, cậu thế nhưng không có chân chính nhận thấy được sự tồn tại của quỷ khí này, che dấu thật sâu.
"Cậu làm gì cô gái này vậy?"
Địch Hạo ngẩng đầu, chỉ thấy một nam nhân mặc cảnh phục chỉ vào cô gái đang được cảnh sát nâng dậy hỏi.
"Tôi chính là cứu cô ấy, chả đem cô ấy làm gì cả." Địch Hạo đem phật châu trong tay đưa cho Thất Thất, sau đó hai tay ôm Thất Thất ——tiểu mập mạp này hai tay ôm nặng đến không động đậy nổi. Địch Hạo âm thầm quyết định, về sau nhất định phải cho Thất Thất ăn ít một chút.
Khâu Viễn vuốt cằm nhìn Địch Hạo, đích xác, nếu vừa rồi nam nhân này không đem nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-banh-bao-di-troc-quy/4601854/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.