Chuyển ngữ: Cực Phẩm 
Mặt Hàn Đông Dương đong đầy lúng túng đối diện với Lâm Ngộ An, mím môi, cơ thể hơi nghiêng về trước, rồi lại quay về vị trí cũ, làm mấy lần là giãy giụa mấy lần, lại đung qua phải qua trái rồi quay về chỗ cũ, cuối cùng là buồn bực gãi đầu một cái. 
Lâm Ngộ An chớp chớp mắt, nhìn không hiểu lắm cái GIF Hàn Đông Dương này. Dự định làm gì thế, đang tính truyền nội công tâm pháp cho cậu à! 
Mãi lâu sau, môi Hàn Đông Dương nhúc nhích, nhìn thật sâu vào cậu, nhẹ giọng hỏi: "Trong hai năm qua, có phải là trong lòng anh rất kìm nén không?" 
Lâm Ngộ An nghi hoặc: "Hửm?" 
Đôi mắt Hàn Đông Dương tối xuống: "Hôm qua tôi ở trong phòng làm việc của anh suy nghĩ rất lâu, bằng thời gian hút một điếu thuốc ấy, tôi cảm thấy, tôi chính là ngọn nguồn khiến anh khó chịu." 
À, thì ra là nói đến chuyện kết hôn trong hai năm qua! Lâm Ngộ An giật giật khoé miệng: "Cậu đừng suy nghĩ nhiều như thế, cũng sắp ly hôn rồi, tôi cũng xem như là, ừm hai năm qua, cuối cùng tôi cũng xem như được giải thoát rồi!" 
Càng nghe giọng điệu thoải mái của Lâm Ngộ An, thì tâm trạng của Hàn Đông Dương lại càng tệ hơn: "Trách không được người ta nói lúc con người ta khó chịu nhất, thì luôn dùng nụ cười để che giấu đau khổ trong lòng, bởi vì như thế thì ít nhất ở ngoài mặt cũng nhìn thoải mái một chút." 
Lâm Ngộ An: "Đúng thế, cười cũng là một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-truoc-khi-ly-hon/3068403/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.