Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Nét mặt của Hàn Đông Dương dường như bị nứt ra, sáp nến do bị đốt chảy xuống trên lưng Lâm Ngộ An.
"Á nóng."
Chưa kịp đề phòng bị bỏng một chút, Lâm Ngộ An giật nảy người.
Hàn Đông Dương được một tiếng này gọi hồn về, mới cúi đầu đã thấy Lâm Ngộ An lắc lắc eo ở trên giường, nhìn chỗ bị bỏng kia, dưới ánh mắt, chỗ da thịt ấy hơi hồng lên.
Lâm Ngộ An gảy miếng sáp nến kia ra, lên án nói: "Không phải cậu biết giác hơi à?"
Hàn Đông Dương mím môi, đôi mắt sâu thẳm, đứng tại chỗ, đờ người.
Vài giây sau, bỗng nhiên ôm theo cây nến chạy bạch bạch bạch vào phòng vệ sinh.
Lâm Ngộ An: "..."
[Nhật ký trưởng thành - Ô Giang Tự Vẫn].
Đoạn ngắn 5.
Xong rồi, hiểu sai ý rồi.
Bây giờ trong đầu như đã trải qua một trận đất rơi đá rơi sau khi sao Hoả đụng trúng Trái Đất.
Anh ta muốn tôi giác hơi, chứ không phải chơi nhỏ-nến-play.
Ấy vậy mà lại không phải!
Tôi đã chuẩn bị xong hết tất cả các loại xe đạp xe máy xe lửa tàu cao tốc phi cơ trực thăng hỏa tiễn ngay cả Thần Chu 7 (1) ở đường lớn hình răng cưa, anh ta lại nói muốn giác hơi.
(1) Thần Chu 7: là phi thuyền vũ trụ chở người thứ ba của Trung Quốc (Baidu).
Ông trời của tôi ơi, suýt nữa là tôi đã biểu diễn một màn mở miệng nuốt nến cho anh ta xem rồi!
Rốt cuộc có phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-truoc-khi-ly-hon/3068399/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.